một bầu trời
giá như tớ được làm bầu trời bởi khi đó cậu có đi bất cứ nơi đâu thì tớ vẫn có thể che chở cậu…
giá như tớ được làm bầu trời bởi khi đó cậu có đi bất cứ nơi đâu thì tớ vẫn có thể che chở cậu…
Không phải vì bạn yêu họ nên bạn muốn được ở cạnh họ. Chẳng qua việc ở bên họ giúp bạn cảm thấy đỡ cô đơn hơn là ở một mình !
đôi phút giây em ngậm ngùi lặng lẽ tự hỏi lòng sau ngần ấy năm em có được gì ngoài những dối trá người trao. em cứ ngu ngốc và tự lừa dối bản thân rằng mọi chuyện vẫn ổn. “chúng ta vẫn là của nhau, vẫn ở cạnh nhau” “anh vẫn còn yêu em
dối trá và lời hứa – nó có họ với nhau (Phúc Du) Đọc thêm »
Lách tách… lách tách… Mưa rồi. Cơn mưa đầu hạ đến rồi. Mưa như trút, đổ ầm ầm. Những tán lá vươn mình ra để cố hứng được trọn từng hạt, từng hạt mưa. Còn em, vẫn ngồi đó, thẫn thờ nhìn vào khoảng không trắng vắng. Mưa làm em buồn nhiều hơn, em không
có một đoạn tôi miệt mài chạy theo những giá trị tầm thường bên ngoài mà bỏ quên đời sống nội tâm khi ấy tôi mệt nhoài rong ruổi đi tìm những sự xoa dịu mà tôi cho là hay ho nhất, oách nhất tôi quên mất mình thật sự là ai ? hóa ra
mặt trời đã lên đến đỉnh, những tia nắng vàng vọt vỡ tan dưới nền đất, in hằn những mảng đen tối lỏm chỏm tiếng thác đổ gầm reo ó phía bên kia sườn núi bóng núi đổ về đây – nơi cô đang ngồi một mình có lẽ như vậy là đủ !? cô
tách âm thanh của tiếng máy chụp ảnh vang lên, đập tan sự im lặng chùng chình này. một bức ảnh mờ cũ dần hiện ra, những đường nét không rõ ràng. kia là cái cây kia là bông hoa đằng xa kia đường chân trời cắt ngang ấy vậy mà màu xanh bao la